Việt-
Lào sát núi liền sông
Tình
sâu nghĩa nặng thủy chung đời đời
Khi
gian khó lúc thảnh thơi
Hòa
bình hữu nghị sống thời có nhau
Chiến
trường xưa nay ra sao
Đánh
Pháp đuổi Mỹ bao lâu hỡi người
Nhớ
nhớ lăm! Bản mường ơi
Năm
mươi năm ấy đát trời đổi thay
Nhớ
người, nhớ bản, nhớ cây
Nhớ
nương đầu bản nơi đây đợi chờ
Nhớ
anh bộ đội cụ Hồ
Nhường
cơm xẻ muối, sắn ngô chia cùng
Giặc
càn, giặc ếm giữa đường
Nhớ
bản “Pa Cuội” đã từng giúp nhau
Đường
mòn qua cút “Nậm xây”
Tiếng
mìn du kích đánh tây giữa làng
Nhớ
lăm vông buổi liên hoan
Vui
“Bun hốt nậm” két đoàn bên nhau
Nhớ
nhớ lắm bản “Mường pay”
Chùa
“Xa pết” đã bao ngày giặc vây
Nhớ
ngày mới tới nơi đây
Tiếng
Lào không biết hiệu tay thay lời
Sốt
cao rựng lán giữa trời
Nhớ
bàn tay ấm của người bón cơm
Nhớ
người du kích dẫn đường
Xà
lùng áo cộc trên nương ngồi chờ
Nhớ
trái ớt cuộn đầu thơ
Ngày
đêm sông bản bây giờ ra sao
Quân
tình nguyện mong ước ao
Người
xưa bản cũ bạn Lào yên vui
Ước
sao điện có khắp nơi
Đèn
giây tỏa sáng cho người vùng sâu
Đường
mòn lối cũ còn đâu
Mong
nay nhà máy đường cầu thênh thang
Có
bệnh viện có trường làng
Đồi
cao có nước mùa màng lúa gieo
Mừng
vui hết đói giảm nghèo
Tự
do hạnh phúc Việt- Lào muôn năm
Bao
năm nhớ mãi bài ca
Tình
trong tiếng hát ngân nga một thời
Giặc
kin khẩu pay dù thăng na
Giặc
kin pả pay dùng thăng huội
Giặc
kin cuội âu cuội ma pục
Câu
ca lao động ví von
Ấm
sâu tình nghĩa nước non Việt- Lào.